XtGem Forum catalog
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

  Hoàng Tử Lạnh Lùng Và Cô Nhóc Lanh Chanh


Phan_34

-Vẫn tốt! Chắc có lẽ tao sẽ về Việt Nam một chuyến!!

-Làm gì?

-Tao nhớ Lam!

Lại một khoảng lặng nữa, Duy vẫn còn Lam để nhớ, vẫn có thể gặp nếu muốn, trongkhi đó Phong nhớ Nhi, nhưng chỉ có thể là nỗi nhớ mà thôi, mãi mãi không thểgặp lại Nhi được. Duy hiểu điều đó, cậu lãng sang vấn đề khác

-Mày đã ăn trưa chưa?

-Rồi…. cùng với Sam!

-Vậy thôi, tao có việc phải đi trước đây!

Duy bước ra khỏi và đóng cửa. Phong không còn tâm trí làm việc nữa, cậu quyếtđịnh đi dạo để thư giản. Để tìm một khoảng lặng và nhớ đến người con gáiđó!

Bước đi chậm rãi, không khí ở Mĩ khác với Việt Nam, ở đây đang là mùa hè nhưngvẫn lạnh. Tìm một nơi để có thể dừng chân thư giãn, Phong chọn quán mang tênRelax… một nơi để thư giãn

Chợt! Nhìn qua cửa kính, Phong nhận ra một dáng người quen thuộc. Là Sam, Samđang ngồi cùng Quân và cả hai nói chuyện rất vui vẻ. Nhưng Phong không vào, cậuđứng nhìn Sam, Sam cười, nu cười hồn nhiên đầy sức sống như bản sao của Nhi.Phong cảm thấy nhớ Nhi da diết, liệu cậu có nên ích kỷ lấy Sam làm hình bóngcủa Nhi chăng?

*Chap 96:

Sam bước ra cùng Quân,chợt thấy Phong nhỏ khựng lại vài giây rồi lại nở nụ cười. Tiến tới chỗ Phong,nhỏ bắt đầu giới thiệu

-Chào anh, anh cũng thích đến đây à! Chắc anh cũng biết Quân rồi nhĩ, Duy đãgiới thiệu Quân cho em!

Phong không nói gì, cậu chỉ khẽ liếc nhìn Quân, có chút cảm giác khó chịu nhưngPhong không biết tại sao hay Phong cảm thấy Quân lại muốn cướp đi Sam từcậu.

Mệt mỏi, Phong đến đây để tìm một nơi thư giãn nhưng cuối cùng cậu lại càng cảmthấy khó chịu hơn. Quay đầu bước đi, cậu không muốn dính vào Quân hay phải gặpngươi con gái đó nữa.

Sam vội chạy theo, nhỏ vừa bước vừa quay lại vẫy tay tạm biệt Quân. Sam cứ tòtò theo sau, lại cố tìm cách bắt chuyện với Phong

-Anh đi đâu vậy?

-………..

-Anh về nhà hả?

-………..

-Em đi cùng anh có được không?

-………...

-…. Này! Anh đang khinh tôi đấy hả……

Khó chịu vì bị Phong lơ đi một cách quá đáng, Sam quát lên tức tối. Phong chợtkhựng lại vài giây, trái tim hơi thắt lại, cậu quay qua nhìn Sam. Mặt nhỏ chợtbiến sắc quay đi, lí nhí trong miệng

-Em xin lỗi…

Phong vẫn nhìn nhỏ… “Anh đang khinh tôi đấy hả!”… Bảo Nhi từng nói với hắn câunày, kí ức ngày hôm đó lại trở về.

Thấy Phong đứng im nhìn chằm chằm vào mình, Sam ngơ ngác, nhỏ huơ tay gọi

-Này…Em xin lỗi…. Anh làm sao vậy? Này

Phong chợt giật mình, cậu lại bước đi về phía trước. Phong phải rủ bỏ hình ảnhcủa Sam ra khỏi đầu mình, cậu không muốn vì nhớ Nhi mà tìm đến Sam

Sam vẫn không bỏ cuộc, nhỏ vẫn chạy theo Phong và tiếp tục luyên thuyên.

Đi đến chỗ để xe, Phong mở cửa rồi quay qua nhìn Sam ra lệnh

-Cô hãy về đi!

Sam giả vờ không nghe thấy, nhỏ thản nhiên mở cửa và ngồi vào trong thắt dây antoàn. Lôi luôn chiếc máy nghe nhạc ra đeo vào

-Này, làm gì vậy? Tôi đã nói là cô về đi mà! Này!

Sam lẩm bẩm theo bài hát mà nhỏ chẳng thèm để ý gì đến lời nói của Phong. Đứngnhìn cái vẻ cứng đầu của Sam vài giây rồi Phong ngồi luôn vào vô lăng và lênga.

-Nhà cô ở đâu?

Đưa tay tháo tai nghe xuống, nhỏ quay qua nhìn Phong hớn hở

-Nhà em ấy à? Ở số 5 Fen Ditton (San nói đại á nha, hông biết đúng hem)

-Chịu lên tiếng rồi à?

Nhỏ cười hì hì rồi lại nói không ngừng. Phong khẽ mỉm cười, nụ cười hiếm hoitrong suốt 2 năm qua

* * *

Phong dừng xe trước ngôi biệt thự lớn. Đây là nhà Sam, nó lớn khoảng ngôi biệtthự của cậu ở Việt Nam. Nhưng nó không lạnh lẽo như nhà của hắn, đứng bên ngoàicó thể thấy bóng nhiều người tới lui bên trong

-Tới rồi, vào nhà đi!

-Hay anh vào nhà em chơi một chút đi!

-Tôi không thích!

-Vào nhà chơi một chút thôi! Đi mà…..

Sam cố gắng lôi kéo Phong, nhỏ cứ lè nhè bên tai nhưng Phong vẫn không xoaychuyển. Nhỏ mở cửa, chạy ra chắn ngay đầu xe của Phong, miệng thách thức

-Anh không chịu vào thì đừng hòng ra khỏi đây!!

Phong mặc kệ, cậu đưa tay vặn chiếc chìa khóa và khởi động máy. Sam vẫn cứngđầu, nhỏ bặm môi, nhìn Phong với vẻ thách thức. Phong giữ nguyên cần gạt, cậumuốn xem xem Sam gan lì cỡ nào.

Chiếc xe lên ga, kêu lên từng hồi vì đang bị kìm ***. Sam trợn mắt, không lẽPhong định cho nhỏ nhập viện thật sao? Nhếch môi cười, Phong đưa tay nhẹ nhàngđặt lên cần gạt. Sam nhắm mắt, nhỏ nhất quyết không chịu nhích chân.

Brừm……

Cốp!

-Đồ cứng đầu! Vào đi!

Phong cảm thấy Sam có vẻ đáng yêu, Sam có thứ gì đó làm cho cậu cảm thấy khônggiống như những cô tiểu thư khác, nhưng cậu chỉ có thể xem như Sam là em gáithôi! Phong khẽ cười bước đi trước vào trong, để lại Sam đứng ôm đầu vì ăn trọncái cốc đầu của Phong.

* * *

-Chào cô chủ! Chào cậu!

Những người giúp việc lớn tuổi cúi đầu chào Sam theo phép tắt. Nhỏ nhăn mặt điđến chỗ họ

-Cháu đã nói với mọi người rồi, mọi người không cần phải chào cháu như vậymà!

-Nhưng đó là qui tắc mà cô chủ- một người giúp việc già lên tiếng với vẻ tônkính

-Cháu chẳng thích qui tắc đó tí nào…. Hay lúc có mẹ cháu thì mọi người hãy làmtheo qui tắc, còn không thì thôi nhé. Nếu mọi người mà không nghe nữa là cháukhông nói chuyện với mọi người luôn đấy!

Họ khẽ cúi đầu đồng ý rồi lui xuống tiếp tục công việc của mình. Sam cười títmắt, Phong nhìn nhỏ, Sam có vẻ tôn trọng mọi người và cũng chẳng giống tiểu thưtí nào nếu như không xét về cách nói chuyện.

-Mọi người ở đây nói tiếng việt sao?

-Họ đều là người của gia đình em ở Việt Nam qua đây để cho gia đình cảm thấygiống như là…. có đồng hương ấy mà!

Rồi Phong không nói gì, chỉ đừng nhìn xung quanh, quả thật ngôi nhà ở đây đượctrang trí theo phong cách như ở Việt Nam, mọi thứ mang cho ta cảm giác gầngũi.

Thấy Phong im lặng hồi lâu, Sam chạy đến đến lôi cậu lên phòng nhỏ, mặt tươicười hớn hở. Sam gọi chị giúp việc mang lên cho nhỏ một ly sữa cùng một ly nướccam, mang lên đặt ly sữa trước mặt Phong, nhỏ ra lệnh

-Anh mau uống đi!

-Tại sao?

-Không phải lúc nãy anh định vào quán Relax để giải khát sao? Chưa uống gì màanh đã bỏ đi rồi, vậy nên uống đi!

-Tại sao lại là sữa?

-Ờ…… ườm….. Sữa tốt cho da! Hì hì

Cầm ly sữa lên dốc cạn, Phong lại nhìn xung quanh…. Chợt, đi đến phía tủ kínhđược đặt ngay gốc phòng, Phong nhìn Sam ngạc nhiên, vội hỏi

-Ở đâu cô có thứ này?

-Ờ….. Chị tặng cho em!

-Cô có chị?

-Ừ! Em có chị

Phong chợt hụt hẫng, cậu mong muốn câu trả lời khác, nhưng làm sao có thể được,cậu không nên cô níu kéo làm gì.

Sam thở phào nhẹ nhõm, lúc nãy Phong chỉ vào con thỏ bông ở tủ nếu không nhanhchóng nghĩ đến chị mình thì chắc là lộ rồi.

Chậm rãi bước đến chỗ tủ sách, nhìn sơ qua một lượt hầu như toàn truyện làtruyện. Sam có vẻ là đứa con gái hâm mộ manga, khắp phòng toàn là thú bông vàảnh các nhân vật hoạt hình. Phong đưa tay vơ đại một cuốn sách trên kệ, nó nhìngiống như một cuốn nhật kí. Chưa kịp lật ra thì đã bị Sam giật lấy, chưa kịplên tiếng thì nhỏ liền nói

-Cái này anh không xem được, là đồ riêng tư!

Dứt câu nhỏ liền chạy đi bỏ luôn vào trong tủ khóa lại. Phong khẽ nắm chặt tay,từ lúc đến đây cậu càng nhớ về Nhi thêm việc Sam cứ lượn lờ trước mặt làm cậukhông tài nào tỉnh táo được, cậu muốn ôm chặt lấy nhỏ. Nhưng bây giờ cậu lại đangcố gắng kìm hã-m tình yêu của mình.

-Ở đây không còn gì nữa phải không? Vậy thì tôi đi đây!

-Ừ, ở nhà đúng là chán thật, vậy chúng ta đi chơi đi!

Phong không thể nào tách Sam ra được, nhỏ cứ bám riết lấy Phong. Bị Phong lơ đithì nhỏ lại giận quát lên, lúc đó Phong mới chịu lên tiếng. Cứ như vậy dần dầnPhong nói nhiều hơn

Nhỏ đòi Phong chở đi khắp nơi, hết đi chơi mệt rồi lại đi ăn. Nhỏ chạy tứ lungtung làm Phong đi theo thôi cũng đổ mồ hôi. Cũng may là nhỏ biết mệt nên dừnglại tại công viên, nhỏ ngồi xuống chiếc ghế đá, quay qua nhìn Phong nũngnịu

-Em khát nước, anh mua giúp em chai nước đi!

-Cô tự mua đi!

-Anh không mua thì ở lại đây em về một mình đấy!

Sam vừa nói vừa cầm chiếc chìa khóa xe của Phong lên ve vẩy trước mặt. Phongcũng không biết là nhỏ chộp được nó từ bao giờ. Đành chịu thua đứng lên đimua!

Ở nước ngoài khác với Việt Nam, hầu như chỗ nào cũng có đặt máy bán hàng tựđộng. Cho đồng xu vào trong máy, Phong chọn cho nhỏ một lon nước cam và lấy chomình một lon pepsi. Cầm lon nước trở về, Phong muốn được nhìn thấy gương mặthớn hở của nhỏ khi nhận được lon nước.

Chợt thấy nhỏ bị vây lại bởi 5,6 tên côn đồ to con gấp đôi nhỏ. Phong vội chạyđến để giúp nhỏ, nhưng bước chân cậu chậm lại, có vẻ như Phong không cần ra tayvì Sam đang ra các đòn rất nhẹ nhàng mà mấy tên côn đồ lại dần nằm lăn lộn trênđất.

Hạ xong cả đám nhỏ lại phủi tay cười hả dạ. Phong chỉ biết lắc đầu, đưa lonnước cho nhỏ

-Cô biết võ à? Cô giỏi đấy!

-Chứ sao! Đừng tưởng em chân yếu tay mềm nhé! Mấy tên này chả là gì cả, quánhcho chừa cái thói chọc phá con gái nhà lành!

Khui lon nước ra uống rồi nhỏ lại hí hửng bước đi, miệng cười tươi rói! Phongcười, cậu cảm thấy tim mình có vẻ trở lại như trước, đập rộn ràng hơn. Chợt nụcười tắt ngấm, cậu không thể yêu Sam được! Cậu không cho phép bản thân mình yêuSam!

*Chap 97: Người con gái của quá khứ, hiện tại và tương lai.

Kể từ ngày hôm đó, hômnào Sam cũng bám theo Phong làm cho cậu cực kì khó chịu. Chỉ vì lệnh của bamình chứ nếu không thì Phong đã hất Sam đi không thương tiếc rồi.

Tuy vậy nhưng từ lúc có Sam ở bên Phong lại cảm thấy thoải mái hơn, mặc dùtrong tim Phong vẫn đang cố gắng tạo khoảng cách với Sam.

Rè…… rè…….

Chiếc điện thoại nằm trên bàn rung liên hồi, Phong với tay lấy, là ba cậu gọi.Phong bắt máy, như mọi khi, cậu chỉ im lặng chờ bên kia nói mục đích gọiđến

-Con mau đến đây đi, ba có chuyện cần nói!

-Ở đâu?

-Nhà hàng Palace đi!

Phong tắt máy, cậu ngồi dậy choàng chiếc áo ves vào. Mệt mỏi thật, vừa trở vềchưa kịp nghỉ ngơi thì đã bị gọi đi. Không biết ông ấy lại có chuyện gì, chắchẳn không phải là cuộc họp hay kí một bản hợp đồng nào đó vì bây giờ đang là 6htối, mong rằng không phải là điều mà cậu đang nghĩ!

* * *

Để chiếc xe cho người bảo vệ, cậu bước vào trong. Nhà hàng vắng vẻ, chắc có lẽlà đã được ông Trần bao trọn. Một người phục vụ dẫn Phong lên tầng trên. Đúngnhư cậu đoán, ở đây có mặt của Sam, và hai người lớn. Chắc hẳn là mẹ của nhỏ vàPhong đã biết mục đích ông ấy gọi cậu đến đây. [ bạn đang dọc truyện tại alobooks.vn ]

Mọi người đã ngồi vào bàn, ông Trần cầm ly rượu lên cười nói

-Hôm nay chúng ta có mặt ở đây là để chúc mừng chúng ta từ nay đã trở thành đốitác của nhau, mong rằng chúng ta sẽ cùng nhau hợp tác giúp tập đoàn lớnmạnh!!

Ông Trần vừa dứt lời, ba mẹ của Nhi cũng vui vẻ nâng ly nhấp một ngụm. Chỉ cóSam là cúi mặt xuống đất, nhỏ có vẻ khó chịu và không muốn ở đây

-Và ngoài chuyện đó thì chắc còn chuyện khác nữa phải không ông Trần? - Mẹ Samlên tiếng, bà có vẻ đang trông chờ điều này hơn

-Phải, ngoài ta chúng ta còn tác hợp cho bọn trẻ nữa! Chúng ta sẽ trở thành xuigia của nhau! Hai đứa đã yêu nhau từ nhỏ, vậy thì còn gì tốt hơn nữa đúngkhông!

Họ đều gật đầu đồng ý và cười vui vẻ, riêng Sam và Phong thì sắc mặt không đượctốt, cả hai im lặng mà không lên tiếng vì biết rằng đây là việc người lớn đãsắp đặt, khó mà từ chối được!

-Vậy thì như đã thống nhất, cuối tuần này sẽ là ngày lành tháng tốt để tiếnhành hôn lễ cho hai đứa, đúng không? Thật là một ngày đáng mừng!

Cả bữa tiệc hôm đó chỉ có tiếng cười nói của những người sắp đặt, đối với Sam,nhỏ cảm thấy không gian ở đây thật khó chịu, nhỏ cảm thấy có lỗi với Phong.Trong khi đó thì Phong chỉ im lặng mà thôi

* * *

-Anh hẹn em ra đây có chuyện gì à?

Sam bước đến trước mặt Phong, bữa tiệc vừa tàn Phong đã gọi nhỏ ra đây. Chầnchứ một lúc rồi Phong mới lên tiếng

-Tôi không muốn tiến hành hôn lễ này!

Sam hơi thất vọng, mặc dù biết rằng Phong sẽ nói câu này nhưng nhỏ vẫn mongrằng Phong đã chấp nhận con người của nhỏ. Im lặng vài giây, nhỏ ngước lên nhìnPhong

-Tại sao anh không muốn tiến hành hôn lễ? Anh không yêu em sao?

-Tôi không muốn yêu ai cả

-Tại sao?

-Đơn giản vì tôi không thích và tôi không muốn thực hiện hôn lễ này, hãy tìmcách hủy hôn lễ hoặc hôm đó sẽ không có sự xuất hiện của chú rễ

-……….- Sam mím chặt môi, nhỏ nhìn Phong như cầu khẩn- Hãy cho em thời gian, nếuem vẫn không thể làm anh yêu em, thì em sẽ là người hủy hôn!

-Được thôi, từ bây giờ đến hôn lễ là 1 tuần, cô có một tuần để làm điều đó.Nhưng đừng cố gắng, chỉ thêm thất vọng mà thôi!

Sam gật đầu, nhỏ quay lưng đi khẽ gạt đi giọt nước còn đọng lại ở khóe mắt. Nhỏđang đau, nhỏ đau không phải vì bị Phong từ chối mà nhỏ đau vì Phong vẫn sốngtrong quá khứ.

Ngồi lên xe, ông tài xế nhìn Sam, ông rất thương nhỏ, ông xem nhỏ như con củamình vậy. Từ lúc gặp lại Sam, ông lúc nào cũng âm thầm đi theo để bảo vệ chonhỏ, để nhỏ không bị lạc mất như lúc trước nữa

-Cháu đang buồn sao?

-Dạ! Cháu cảm thấy có lỗi với một người, mình chuyện đã đi quá giới hạn, liệucó thể thay đổi được không bác?

-Còn tùy đó là chuyện gì nữa cháu à! Nếu chàu thấy vẫn có thể quay lại được,thì nên quay lại. Còn nếu đã nhất quyết đi tiếp, thì nên giữ vững quyết địnhcủa mình!

-Cháu hiểu rồi!.... Bác đưa cháu đến gặp Quân nhé!

Ông khẽ gật đầu cười nhẹ, đưa nhỏ đến nhà Quân. Lúc buồn nhỏ đều tìm đến Quânđể tâm sự và có lẽ bây giờ cũng như vậy!

-Nhi đến đây có chuyệngì vậy?

Ngồi xuống ghế sopha, uống một ngụm nước Quân vừa đưa, nhỏ nhìn Quân ánh mắt cóchút buồn

-Phong không quên được Nhi, anh ta vẫn không quên được quá khứ, Nhi phải làmsao đây hả Quân? Làm sao để cho Phong chấp nhận Sam? Hay Nhi nên nói cho anh tabiết sự thật?

Quân khá buồn, cậu nhìn nhỏ, chần chứ một chút suy nghĩ gì đó rồi Quân lêntiếng

-Quân nghĩ Nhi nên tiếp tục, mục đích của Nhi là làm thay đổi suy nghĩ của cậuta mà! Nhi cần phải làm cho cậu ta yêu con người của hiện tại, không phải củaquá khứ…… Vả lại trước đó Nhi đã làm cho cậu ta đau khổ, liệu biết được chuyệnnày cậu ta có tiếp tục yêu Nhi hay sẽ tức giận vì Nhi đã làm như vậy?

-Nhi….. Nhi không biết nữa! Vậy, Nhi nên tiếp tục cố gắng sao?

-Ừ! Quân nghĩ như vậy….. Có lẽ là đã đi quá xa rồi, không thay đổi đượcđâu!

-…………… Ừ, thôi! Nhi mệt rồi! Nhi về trước, tạm biệt Quân!

Nhỏ mệt mỏi bước đi. Nếu thật sự hai người có duyên, nếu thật sự có thứ gọi làđịnh mệnh, nhất định, nhất định Phong và nhỏ sẽ trở về với nhau.

* * *

-Ba à, con gái của ba đang rất buồn đó, ba có biết không? Con phải làm gì làtốt nhất đây hả ba? Liệu con có thể làm cho anh ta lại yêu con không

Sam ngồi xuống nói chuyện với ba mình, ông vẫn đang hôn mê, từ ngày trở về nhỏvẫn luôn nói chuyện với ông, nhỏ tin rằng ông sẽ nghe được nhỏ nói và nhỏ tinrằng ông sẽ tỉnh lại cho dù ông đã ngủ một khoảng thời gian dài.

Mệt mỏi, nhỏ gục đầu bên cạnh ông

* * *

Những ngày tiếp sau đó Sam vẫn cố gắng làm cho Phong vui, nhỏ vẫn luôn theo sátPhong nhưng Phong lại trở về lạnh lung hơn trước. Phong chỉ chịu để nhỏ theocùng khi ông Trần ra lệnh. Phong cảm thấy mệt mỏi, cậu cần phải làm cho Sam rờiđi, vì Sam không bao giờ có thể thay thế Nhi!

* * *

-Này, anh đang nhìn gì vậy?

Ngồi trên thành cầu gió mơn man, trời đêm lung linh sao, khung cảnh thơ mộng.Đưa tay vén những sợi tóc rối qua bên tai, Sam nhìn Phong cười thật tươi

-Không gì cả!

-Vậy sao? Vậy anh có thích ngắm sao không?

-Không!

-Đếm sao rất vui mà! Đếm sao có thể giúp người ta đốt thời gian và cảm thấy vuihơn! Anh thử đếm đi!

-Không thích!

-Sao vậy chứ?

………………….

Và Sam cứ hỏi để bắt chuyện với Phong, còn Phong thì lại kết thúc mọi thứ vớinhững câu trả lời cụt ngủn. Sam cảm thấy chán nản, nhỏ hồi chóng tay lên thànhcầu, miệng ngâm nga vài câu hát

“I remember tears streaming down your face

When I said, "I"ll never let you go"

When all those shadows almost killed your light

I remember you said, "Don"t leave me here alone"

But all that"s dead and gone and passed tonight

Just close your eyes

The sun is going down

You"ll be alright

No one can hurt you now

Come morning light

You and I"ll be safe and sound”

Phong chợt sững sờ, giọng hát đó, giọng hát quen thuộc mà hằng đêm cậu vẫn nghĩvề. Phong vào đôi môi đang mấp máy khe khẽ bài hát, Phong không thể kìm đượcmình. Toàn thân như không nghe theo lời của bộ não nữa. Đưa tay lên quay kéomặt nhỏ qua và đặt lên đó một nụ hôn. Nụ hôn mãnh liệt như bao lâu nay kìm nénđều dồn lên đó.

Sam hơi bất ngờ, nhưng nhỏ cũng từ từ nhắm nhận và nhắm mắt lại.

* * *

Phong đưa Sam về nhà, nhỏ ngồi trong xe chần chừ mãi, rồi như lấy hết can đảm,nhỏ quay qua Phong

-Còn 2 ngày nữa……. Liệu em đã có được phần nào trong tim anh chưa?

-Không! Mãi mãi như vậy!

-Còn lục nãy? Nụ h…….

-Quên nó đi, tôi có việc rồi, cô mau xuống xe đi!

Sam bước xuống xe, nhỏ thất vọng và mệt mỏi. Nhỏ cảm thấy mình không đủ sức đểníu giữ Phong nữa. Có lẽ nhỏ nên buông tay, buông tay như lúc trước nhỏ đãlàm….. Không! Đó là sai lầm của nhỏ, nhỏ không nên lập lại điều đó lần nữa. Vẫncòn 2 ngày, nhỏ sẽ làm hết sức mình, cho dù không còn hy vọng thì nhỏ vẫn làm.Bước chân dứt khoát như quyết định của chính mình, Sam đi vào nhà

* * *

Điều mà bây giờ nhỏ nghĩrằng có thể níu kéo Phong đó là hành động như Bảo Nhi!

Sam trở về là Bảo Nhi, cách ăn nói, cách đi đứng, cách cãi bướng với Phong.Nhưng, Phong dường như đã dứt bỏ Sam, Phong không còn nhìn về nhỏ nữa, Phong lơđi mọi thứ và không nhận ra Bảo Nhi!

* * *

Lang thang bước đi trên đường, đường phố ở Mị về đêm vắng vẻ và lạnh lẽo hơn ởViệt Nam. Sam cảm thấy lạnh, ngày mai sẽ là ngày cuối cùng để nhỏ có thể níukéo Phong. Liệu nhỏ có làm được không?

Chợt nhận chiếc ô tô phía trước, đó chẳng phải là chiếc ô tô của Phong sao? Saonó lại nằm ở đây, ở giữa đường. À không, chiếc xe đâu trước một ngôi nhà, bêntrong có bóng người. Sam chầm chậm bước vào trong, cửa không hề khóa. Hơi ngạcnhiên, nhưng thứ ẩn chưa bên trong ngồi nhà kia mới là thứ nhỏ quan tâmhơn.

Khẽ nhìn qua khe cửa sổ, nhỏ như chết đứng, là Phong, Phong đang hôn một ngườicon gái khác. Nhỏ đau, đau lắm! Quay lưng bỏ chạy, nhỏ không muốn nhìn thấy,nhỏ muốn xóa bỏ, muốn cảnh đó biến mất khỏi đầu nhỏ. Đau đớn quá, hóa ra khôngphải Phong còn giữ mãi hình bóng của Nhi mà là vì Phong đã có một người khác.Nước mắt rơi không ngừng, nhỏ chạy thật nhanh đến tìm Quân.

“Xin lỗi, nhưng tôi không thể yêu em được!”

Đưa tay đẩy người con gái trước mặt ra, Phong quay lưng bỏ đi, khẽ đưa tay quẹtmôi như muốn xóa hết những thứ lúc nãy, bước thật nhanh ra khỏi nơi này, để lạingười con gái phía sau khẽ cười vì thích thú.

* * *


Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16
Phan_17
Phan_18
Phan_19
Phan_20
Phan_21
Phan_22
Phan_23
Phan_24
Phan_25
Phan_26
Phan_27
Phan_28
Phan_29
Phan_30
Phan_31
Phan_32
Phan_33
Phan_35 end
Phan_gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .